Thu Hương

Em tên là Thu Hương sinh năm 1996, sống và lớn lên tại Ốp-sô-kol trên phía bắc Moskva nước Nga . Bố của em là người Việt Nam và mẹ của em là người Việt gốc Hoa . Bản thân là con một nên từ nhỏ tới lớn em sống trong cuộc sống sung túc được sự đùm bọc của bố và mẹ . Tuy bố và mẹ em làm công nhân nhưng số tiền họ kiếm về cũng đủ lo cho cả nhà được cơm no áo ấm.

Năm nay em vừa tròn 18 tuổi . Vì bản thân em yếu từ nhỏ nên cơ thể của em phát triễn rất chậm . Lúc nào thì bố mẹ cũng cho em là đứa con nít vì dóc người của em nhỏ nhắn. Nhưng chỉ có em mới hiểu rõ hết sự phát triển của em . Năm 16 tuổi thì em bắt đầu thấy triệu chứng dậy thì, em bắt đầu biết mộng mơ khi cánh lá mùa thu rơi, khi con bướm lờn vờn hoặc khi ngọn cỏ lã ngọn theo chiều gió . Cuộc đời của em không có gì khác lạ hay đáng nói cho đến khi em gặp chàng là khi thế giới của em đã bước sang một ngỏ ngoặt khác. Thế giới tình yêu .


Lần đó có dịp tổ chức liên hoan cuối năm. Như mọi lần bố mẹ dẫn em theo . Khác hơn những năm trước lần này em ăn mặc tươm tất hơn . Với bộ đồ thun bó sát người và cái quần jeans ôm sát mông , trông em rõ thật là một cô gái mới lớn . Một cô gái có một sắc đẹp đã chín, một phong thái tự tin, một sức quyến rũ bí ẩn tìm tàn trong cơ thể hừng hừng của tình yêu .

Khi em bước vào buổi tiệc, em như một ngôi sao sáng. Lần đầu tiên em được mọi người chú ý em đến thế . Em vui lắm! Tất cả những đồng nghiệp của bố mẹ từ người Việt cho tới người Nga , ai nấy cũng nhìn em lôm lôm. Những ánh mắt len lén ấy không thể nào qua mặt được em hết .

Trong số những nam đồng nghiệp của bố mẹ em, có người Việt và người Nga, nhưng đa số người Việt đều đáng tuổi cha chú của em. Riêng có Sasha là trạc tuổi của em, nhưng anh ta là người Nga . Em hoàn toàn không kỳ thị bất cứ dân tộc nào, nhưng bản thân em thì thích có một người chồng là Việt Nam hơn . Tuy là thế nhưng em không phủ nhận là tùy trường hợp, đối với Sasha thì khác khi lần đầu tiên em nhìn chàng, em phát hiện chàng rất là đẹp trai với mái tóc vàng óng ả, cặp mắt xanh lơ mơ huyền cả hồ thu chan chứa . Khi ánh mắt đó trau cho em là em biết đời này mình sẽ chết đuối dưới đáy mắt của chàng.

Suốt buổi tiệc em không có cơ hội để tiếp xúc với chàng, chàng dường như cũng vậy . Em chỉ dám nhìn chàng len lén khi biết chàng đã quay lưng về phía khác . Nhưng em biết chàng cũng để ý tới em nhiều vì thấy chàng có vẻ lúng túng khi cách em chừng vài bước.

Tiệc tàn, em và bố mẹ chia tay với mọi người . Em chỉ để lại một cái cười nhẹ nhàng cho chàng rồi bước ra xe nhưng em biết chàng đang dán mắt vào em , em bỗng thấy trời bên ngoài tuyết rơi rơi mới đẹp làm sao !

Sau đó thì em phải đi học và không gặp được chàng nữa . Ngày ngày em mơ mộng hình bóng của chàng, đêm đêm em ngồi chép thơ để tả dáng vẻ của chàng . Nhưng đó cũng chỉ là mơ tưởng thôi chứ em biết chàng còn bận rất nhiều việc .
Đọc thêm »

Trái Cấm

Hà là một thiếu nữ 22 tuổi. Nàng có được một làn da trắng hồng và khuôn mặt tuyệt đẹp, với cặp mắt bồ cây đen láy, sóng mũi cao thanh tú, đôi má lúm đồng tiền, và cặp môi dày mộng đỏ lúc nào cũng nở nụ cười với người đối diện.

Năm 1974, nàng được tròn 17 tuổi và đang học lớp 11, dịp tổ chức Tết năm đó nàng được bầu làm hoa hậu của trường. Dáng người cao, thân hình đều đặn cân đối với vòng eo thon nhỏ và vòng mông vun tròn. Nàng có được một bộ ngực khá lớn so với các cô gái cùng trang lứa, vun cao săn cứng. Về tính tình nàng rất thùy mị đoan trang, và khá hoạt bát. Đầu năm 1975, do sự mai mối của người bạn mẹ nàng, Hà gặp được Dũng và hai người quyết định đi đến hôn nhân sau ba tháng quen biết. Nhiều đêm nằm suy nghĩ lại Hà cũng không hiểu tại sau nàng lại chấp nhận lấy Dũng, mặc dù lúc đó nàng có rất nhiều người đang đeo đuổi. Hà cũng không nghĩ đó là tình yêu vì kể từ ngày xa Dũng đến giờ nàng cũng không cảm thấy nhớ nhung chồng. Nhưng chắc chắn lúc đó dưới tầm nhìn của một cô gái vừa mới lớn, Dũng là một chàng thanh niên tuấn tú, cao ráo trắng trẻo, con nhà giàu và lại là một vị Trung úy trong quân lực VNCH đang làm việc tại Bộ Tổng Tham Mưu. Hơn nữa cộng thêm tánh tình hiền lành ăn nói lễ độ mà nàng đã chấp nhận lấy Dũng.


Thời gian đó Dũng được 24 tuổi và Hà thì 19. Hôm đám cưới mọi người nhìn Hà và Dũng như một cặp vợ chồng thật xứng đôi vừa lứa. Nhưng cuộc sống lứa đôi đó không được bao lâu thì xảy ra ngày 30 tháng 4. Dũng cũng như bao nhiêu vị sĩ quan khác bị đưa đi học tập cải tạo trong đó cũng có ba Hà.
Đọc thêm »

Dấu Chân Trần Của Sóng

Dấu Chân Trần Của Sóng

Sự đổi thay bắt đầu từ cái tên cực kỳ mĩ miều mà vô cùng tang tóc . Cơn bão Linda . Nó vừa quấn vành khăn tang trắng vừa thầm nghĩ, có còn cái tên nào khác mĩ miều hơn nữa không ? Em trai nó như vừa giằng co với Hà Bá xong, doc truyen co giao thao mắt trân trối nhìn lên bàn thờ cha . Chỉ có tấm hình cũ kỹ nghi ngút khói hương . Không quan tài . Không nhà mồ

. Và không những vòng hoa kính viếng như bao đám tang khác . Mẹ nó ngồi một góc phòng . Im lặng . Nó biết, mẹ nó đang nuốt nỗi thống khổ vào lòng . Hoang mang và bần loạn . Khổđau và mất mát . Tất cả đang giằng xéo tâm can mẹ nó . Nhà ngoài anh thay mặt gia đình tiếp bà con đến thăm . Không vái trả, dường như anh cũng chỉ bày tỏ nỗi đau đớn của mình qua hai con mắt đỏ hoe, không nói một lời nào .
   Nó đi bên anh, giữa triền cát mênh mông gió . Biển quê nó hiền lành đến lạ kỳ .
   - Quê mình cũng có biển, chẳng hiểu sao mọi người kéo tuốt nhau vào trong đó ?
   - ...
   - Sao cha em không trở về như anh, như thằng út ?
   - Lịch sử trong đời đánh cá, chưa bao giờ có nhiều cá như hôm đó - giọng anh khản đặc, không âm sắc . Tàu như lạc vào một dòng chảy cá . Cá bơi thành từng đàn, từng đàn, đen kịt . Khi trong bờ báo ra sắp có bão cả tầu ngước nhìn trời trong veo . Lúc đó đàn cá hấp dẫn hơn bầu trời trong veo không bình thường kia nhiều .
   - Rồi sao nữa ? Nó gan lỳ, như dồn đẩy anh, bắt anh phải nhớ lại, phải hồi tưởng lại cái khoảng khắc kinh khủng đó .
   - Những cột sóng to lừng lững . To bằng cái nhà và to hơn cái nhà . Nó nuốt chửng tất cả trên mặt biển . Bác trai, anh và thằng út níu chung một cái phao . Biển hung dữ và khỏe như một gã đồ tể khát máu . Bác trai chỉ đủ sức thều thào trong tiếng gầm gào của sóng : "Cha già rồi, hai đứa ráng sống ... Mẹ và em Thùy ... cháu ..." Khi tàu cứu hộ của hải quân ra vớt thì anh và thằng út mê man, không còn biết gì nữa . Có lẽ bác ...
   - Khi cha em thả tay ra nhường sự sống cho anh và thằng út, em nghĩ là ...
   - Anh hiểu em định nói gì Thùy ạ . Nhưng anh xin em đừng bắt anh phải nhớ lại một cái gì nữa .
   Nó im lặng và thấy mình vô lý . Nhưng nó không thể và không thể nào chịu được cái đám tang không có cỗ quan tài . Sau tai ương, anh như không còn là anh nữa . Tất cả sụp đổ trong nó . Mọi niềm tự hào vào kiêu hãnh đều tan biến như chưa từng có bao giờ .
 
   Quay về trường, nó gạt bỏ tất cả mọi thứ mà nó hằng yêu quý. Đầu óc nó nung nấu đến bệnh hoạn cái đám tang không quan tài, không xác của cha . Đề thi học phần Môi trường làm nó nghẹn ngào . Kiến thức như chan với nước mắt . Nó bước ra khỏi phòng thi, bỏ lại sau lưng lời trêu đùa của bạn bè : váy dài điểm ngắn mà váy ngắn điểm dài . Đồ mất dạy, nó rủa thầm rồi đi về phía cổng .
   Bạn bè bảo nó có dáng dấp của Naomi Cambell . Chắc tại nước da đen giòn của nó . Cái chất giọng nằng nặng của con gái miền biển khiến nó không được tự tin trong mọi cuộc vui . Nhưng bây giờ thì nó biết, cần phải bóc tách dần, rũ bỏ dần từng thứ một . Nó lấy lại sự tự tin của tuổi trẻ, kiêu hãnh của sắc đẹp và luôn giữ cho mình một nụ cười đến mềm lòng nữa thế giới còn lại . Những bài thi của nó không còn nước mắt chan với kiến thức . Nó bỏ luôn thói quen cau có khi nghe bạn bè đùa trêu những câu vô bổ . Cuộc đời cần phải như vậy, nếu không thì nên nộp đơn thi vào trường dòng - nó nghĩ .
   Trước cữa phòng nó bắt đầu nhộn nhịp đủ loại xe, sang có, không sang cũng có . Và chủ sở hữu những chiếc xe đó cũng vậy, đủ kiểu . Nó nhịn cười trước bộ dạng của các chàng công tử . Tất cả dù thế này hay thế khác đều không hề có một chút gì của anh . Cuối cùng thì anh cũng bước ra khỏi cuộc đời nó . Đúng hơn là nó đã một mực xô anh ra và bỏ anh đứng lại một mình . Hôm đó biển u uẩn như trái tim nó . Biển lặng câm . Nó lặng câm và anh cũng lặng câm . Đến khi nó bắt đầu thích thú với cuộc chơi mới thì nó lại nhớ đến anh . Cũng chỉ tại bộ dạng xun xoe của mấy chàng công tử . Thuần, bạn của cùng phòng nói nhỏ vào tai nó :
   - Mi liệu hồn, tao thấy dạo này khác trước lắm .
   - Vẫn như ngày xưa thôi mà .
   - Ngày xưa ! Thuần kéo daì giọng . Thế anh chàng đánh cá của mi đâu rồi ? Hay là thích ở lại Hà Nội ?

Đọc thêm »

Truyện Loạn Luân Phá Trinh

Trong gia đình Lợi hiện tại trong số 5 chị gái gồm chị Hai Hảo, chị Ba Hường, chị Tư Nghĩa, chị Năm Hoàng và chị Sáu Minh ( đã qua Đài Loan lấy chồng ) có chị Tư Nghĩa là người chị mà Lợi yêu thương và kính trọng nhất vì chị rất có tình cảm, nuông chìu và chăm sóc Lợi từng ty từng tý còn hơn cả mẹ. Bởi lẽ, từ nhỏ đến lớn, hai chị em thường trò chuyện đùa giỡn với nhau ; đi đâu cũng đều dắt nhau đi, ăn gì cũng đều san sẻ cho nhau. Lúc nào hai chị em cũng quấn quýt bên nhau như hình với bóng, như lúa với nước, như áng nắng và mặt trời ; thậm chí từ lúc Lợi được 2 tuổi cho đến khi 11, 12 tuổi, chị Nghĩa và Lợi vẫn còn ngủ chung với nhau. Năm nay, Lợi 16 tuổi còn chị Nghĩa thì 27, nghĩa là hai chị em cách biệt nhau 11 tuổi.Khi Lợi bắt đầu vào học lớp 10 thì so với lúc còn nhỏ, tình cảm giữa hai chị em càng sâu đậm và nồng nàn hơn. Tuần nào cũng vậy : cứ hễ tối thứ bảy, ăn cơm chiều xong là Lợi dắt chiếc xe đạp mini ra khỏi nhà và chở chị Nghĩa ngồi nơi yên sau để đi xem phim rồi đi uống café hay ăn chè, ăn bánh bèo, bánh khọt…; còn chủ nhật thì mới sáng sớm, chị Nghĩa đã mượn xe Honda Dame của bố chở Lợi đi chơi xa, khi đi Vũng Tàu, lúc xuống Long Hải, có lần hai chị em đến tận cả Lộc An…Chị Nghĩa sau khi thi Tú tài xong, do sức học cũng không được khá cho nên chị xin vào làm ở xí nghiệp đông lạnh Thị xã Bà Rịa với đồng lương hàng tháng khá cao, vì vậy không những có tiền đi chơi cùng Lợi mà chị còn mua sắm cho Lợi rất nhiều thứ : nào là quần áo, nào là mũ nón, nào là giày dép, nào là dụng cụ học tập ; thậm chí, chị còn cho Lợi cả tiền tiêu vặt. Từ trước đến giờ, luồng tư duy quan hệ tình cảm của Lợi đối với người chị thứ tư của nó luôn ở mức độ bình thường nhưng thời gian gần đây, dù muốn dù không, nó vẫn phải tự thừa nhận rằng mối quan hệ ấy đang dần dần thay đổi. Nguyên nhân thì cũng chẳng phải xa lạ gì, chính là sự ảnh hưởng từ năm cuộc tình tội lỗi loạn luân với bốn người chị ruột và một người chị họ ; hơn nữa, trong khi tiếp xúc hoặc chơi đùa với chị Nghĩa thì sự đụng chạm vô tình như nắm tay, cạ vai, cọ ngực… là chuyện ngẫu nhiên. Do vậy, có thể nói là Lợi đang để ý đến chị Tư của nó ; nó không còn xem chị Nghĩa là chị của nó nữa mà là…Lợi thích chị Nghĩa chẳng qua cũng là điều dễ hiểu thôi. Vì trong gia đình, đứng sau chị Năm Hoàng, chị Tư Nghĩa phải nói là rất có nhan sắc.


Chị có mái tóc dài phủ xõa kín cả lưng, lúc nào cũng đen nhánh, thướt tha, mềm mại, óng ả, mềm mại, êm ái và mịn màng như nhung. Khuôn mặt chị tròn trịa và đẹp như một vầng trăng với làn da trắng bóc như trứng gà lột ; vầng trán chị tuy thấp nhưng đã được bù lại bằng cặp mắt to tròn, đen láy, long lanh, ngời sáng và cong vút hai hàng mi sắc lẻm như dao cau có thể hốt hết hồn vía của bất kỳ người nào đó. Sống mũi của chị tuy thấp nhưng nhỏ gọn và cân đối nằm giữa hai gò má trắng hồng nhô cao hai lưỡng quyền. Vầng cổ chị cao, lộ rõ ba ngấn và ưu điểm nổi nét nhất trên khuôn mặt chị Nghĩa chính là đôi môi hình trái tim đều đặn, dày mọng, thắm đỏ và hơi dảnh lên.Thân người, vóc dáng chị Nghĩa hơi thấp nhưng không mập mạp sồ sề mà lại rất cân đối, thon thả và rất có da có thịt, tạo nên những đường nét cân đối, hài hòa, gợi cảm trên một pho tượng Thần Vệ Nữ do thiên nhiên tuyệt tác nên. Một yếu tố nữa khiến cho Lợi thích chị Nghĩa là do chị tuy đã 27 tuổi đầu nhưng vẫn phòng không gối chiếc, thậm chí một người bạn trai cũng chưa hề có nữa là. Lúc đầu, chị Nghĩa hoàn toàn không hề đề ý gì đến sự thay đổi tình cảm, tâm trạng và suy nghĩ của thằng em út ; chị vẫn hồn nhiên, vô tình, bình thản trước con tim đang rỉ máu của Lợi. Rồi một buổi chiều nọ, Lợi rước chị Nghĩa từ Xí nghiệp đông lạnh về nhà bằng xe đạp, do trời mưa quá lớn, hai chị em phải chạy vào trong khu nhà trong chợ đang xây dở dang để trú mưa. Áo chị Nghĩa ướt sũng nước nơi phần ngực của chị, dính sát vào người làm lộ rõ lớp da thịt bồng đào trắng nõn của chị. Chị Nghĩa mãi lo nhìn trời mưa, bất chợt chị quay sang ngó Lợi thì thấy thằng em đang nhìn chòng chọc vào ngực áo bị ướt của chị khiến chị phải đỏ bừng cả mặt. Khi phát hiện chị Nghĩa đang ngó mình, Lợi hơi mắc cỡ, nhìn chị một chút rồi quay sang chổ khác. Lần đầu tiên, chị Nghĩa nhận thấy ánh mắt của Lợi nhìn chị thật khác lạ.

Đọc thêm »

Làm Tình Với Bạn Gái

Đợt ấy hình như học kì 1 lớp 11 thì phải. Hôm ấy là thứ 6, lúc tan học thì dzời ạ, gặp ngay con bạn học chung hồi cấp 2. Em ấy hồi đó là xinh nhất lớp mình đấy, bao nhiêu thằng thích với tán mà chả được. Lên cấp 3 thì mình chả liên hệ với đám học chung cấp 2 nên chả biết đứa nào với đứa nào cả. Ai ngờ đi học về lại gặp 1 em. Hóa ra em T này học chung trường cấp 3 với mình luôn. Có điều là khác lớp.

Chào hỏi xã giao vài câu rồi mình phắn ngay, leo lên con Wave ông già mua cho để tiện lượn đi học (Nhà mình cách trường xa lắm, 7 cây lận, đạp xe đi học thì mệt khỏi nói). Chả hiểu sao em T chặn đầu xe mình lại, còn đang hoang mang thì em ấy tót lên yên sau ngay.

_Đi, chở tớ ra hiệu sách đầu đg Nguyễn Trãi. Bữa nay ra truyện mới rồi.

Con dzời này hóa ra mê truyện tranh, thế là mình đành chở nó ra tiệm sách mua truyện. Hóa ra xe đạp nó hỏng, mà chiều tối rồi thì cửa hàng sách báo đó cũng sắp đóng cửa. Thế là mình cũng cố chạy thật nhanh ra đó, tiếc là hồi ấy trình độ lái xe mình còn còi cọc, đâm ra tới nơi thì tiệm đã dẹp rồi. Vậy là em T buồn rười rượi. Thấy 1 đứa con gái xinh xắn dễ thương mặt mày ỉu xìu xìu kia mình ko đành lòng, vậy là lại đèo nó vòng vòng vài dãy phố tìm xem còn hàng nào bán ko để mua. Con dzời này công nhận mê truyện ghê, nhất định phải đọc vào ngày xuất bản chứ ko muốn đọc sau đó 1 ngày.



Thế là chở em nó đi tầm 1 tiếng đồng hồ, cuối cùng thì các tiệm đều hết hoặc đóng cửa rồi. Em nó và mình cùng xìu đi, nhìn đồng hồ thì 6h30 mẹ rồi còn đâu. Mình đang định bảo đưa em nó về thì nhớ ra, mình có thằng đệ tử cũng thuộc dạng otaku như em này (ý là mê truyện tranh ấy).

Thế là đèo em nó phi qua nhà thằng nhóc, hú nó ra. Biết ngay mà, ông con mua toàn mấy bộ truyện tranh đang hot trên thị trg. Có luôn quyển Conan mới ra nữa chứ. Cái T mừng quýnh, mượn được truyện rồi vậy là giục mình phi ngay về nhà.
Đọc thêm »

Truyện Sex Chị Kim Anh

Từ nhà Lợi nếu đi theo con đường Phạm Hữu Chí về phía Nhà hát, quẹo sang đường 27 tháng 04 mé tay phải, qua Bưu Điện Bà Rịa sẽ đến khu Chợ Cũ. Trước kia, chợ rất sầm uất, dân cư nườm nượp nhưng vào năm 1963 do bị hỏa hoạn nên chỉ còn trơ lại hai dãy phố đối diện nhau ; nền chợ nay được xây dựng thành công viên xanh tươi với thảm cỏ, đua nở trăm hoa. Nhà của cô bé Kim Mạnh (truyện Bạn gái Kim Mạnh) ở tại khu phố phải còn khu phố trái có một ngôi nhà mà Lợi vẫn thường hay đến chơi vào ngày thứ bảy, chủ nhật. Đấy là nhà thằng Tăng Long, thằng này cũng là người Việt gốc Hoa như con nhỏ Kim Mạnh ; từ năm học lớp Một đến năm học lớp Năm, hai thằng chơi thân với nhau đến nỗi không rứt nhau ra được, ăn cũng ăn chung, ngủ cũng ngủ chung cho nên thỉnh thoảng, Lợi hay thằng Long đến nhà nhau chơi rồi ngủ lại sáng hôm sau mới về cũng là chuyện bình thường mà thôi. Bố mẹ thằng Long chỉ có hai người con : thằng Long là út và một chị lớn hơn nó mười một tuổi tên Tăng Nguyễn Kim Anh. Khi lên lớp Sáu mãi tận bây giờ đã bốn năm, thằng Long theo bố mẹ về sống ở Vũng Tàu và học ở trường cấp II Nguyễn An Ninh còn căn nhà ở Chợ Cũ vẫn để cho chị Kim Anh ở vì chị vốn là y tá làm việc tại Bệnh viện Bà Rịa. Tuy cách xa Lợi nhưng cứ nữa tháng một lần là thằng Long được bố lái xe hơi chở về Chợ Cũ để chơi đùa cùng thằng bạn nối khố thân thiết ngay từ lúc còn nhỏ. Giả sử nếu thằng Long là con gái thì chắc chắn giữa nó và Lợi thế nào cũng xảy ra chuyện tày trời động đất cho mà coi nhưng thực tế không phải như vậy vì diễn biến còn kinh thiên động địa hơn nữa vì trong một đêm đến chơi rồi ngủ lại nhà thằng Long, vô tình Lợi đã trở thành người anh rể không hề biết mặt của thằng Long. Chị Kim Anh tuy đã hai mươi lăm tuổi đầu rồi nhưng chị vẫn còn độc thân và chị cũng đang quen biết với một anh chàng bác sĩ làm việc cùng bệnh viện ; có lẽ tình yêu chị dành cho anh này chưa được nồng nàn lắm nên anh ta trở mặt, bỏ rơi chị một mình cô đơn lẽ loi trên con đường tình. Đấy cũng chính là lý do vì sao mà chị Kim Anh quay ngoắt 1800, hiến dâng cả tình yêu lẫn thân xác, trinh tiết của chị cho Lợi khám phá, thưởng thức và chiếm đoạt trong một đêm tĩnh mịch, vắng lặng. Do Lợi thường xuyên đến nhà chơi với thằng Long từ chín năm trước đến nay nên chị Kim Anh nếu nói không biết nó thì là chuyện rất lạ, chị vẫn thường vui vẻ với nó và xem nó như là thằng Long, em út của chị.


Giờ chúng ta hãy mô tả một chút về nhan sắc chị Kim Anh nhé! Vì là người Việt gốc Hoa nên cặp mắt chị chỉ có một mí, long lanh, đen láy, ngời sáng và sắc sảo hàng mi vút cong ; chính cặp mắt sắc lẽm như dao cau này đã khiến cho Lợi phải chết mê chết mệt chỉ trong giây phút. Ngự trị trên khuôn mặt trái xoan hơi dài là vầng trán cao còn sống mũi tuy hơi thấp nhưng lại rất gọn gàng nằm cân đối giữa hai gò má bánh bầu phinh phính và nằm trên chiếc cằm lẹm xinh xắn là cặp môi hình trái tim đều đặn, mềm mại, thắm đỏ, quyến rũ một cách tự nhiên cùng với hai lúm đồng tiền dễ thương ở hai bên khóe miệng. Tất cả đều không thể nào qua mặt nổi nét gợi tình nhất của chị đó là chiếc răng khểnh duyên dáng và mái tóc dài đen nhánh, mềm mại, óng ả, mượt mà, tha thướt buông phủ đến giữa lưng mà bất cứ thằng đàn ông con trai nào vừa mới nhìn qua cũng đều phải về nhà nằm mơ nằm mộng viễn vông. Đương nhiên, vì chỉ là một thằng con nít mới có mười bốn tuổi đầu miệng còn hôi sữa nên Lợi nào dám đèo bồng, đỉa sao dám đeo chân hạc nhưng vì sự cố chữ tình bất chợt xảy ra cho chị Kim Anh, do nó có phần số đào hoa thành thử ra dù muốn dù không, nó vẫn không thể nào vùng vẫy thoát ra được lưới tình mà ông tơ bà nguyệt giăng sẵn an bày, trói buộc chị Kim Anh và nó thành một cặp tình nhân hiện hữu trên thế gian. Một buổi tối thứ năm, khoảng 8 giờ rưỡi, sau khi học bài xong, buồn buồn chẳng biết phải làm gì thì bỗng chuông điện thoại nhà nó reo vang inh ỏi ; chị Hường nhấc máy lên rồi nhìn nó nói :
Đọc thêm »

Truyện Dâm Chiều Thứ 7

Chiều thứ bảy khi tôi về nhà trời đổ mưa rào tối tăm như đã khuya lắm. Trận mưa kéo theo trận cúp điện trên toàn quận Phú Nhuận, ngõ hẻm đã ngập nước lại tối om. Chị Hạnh giúp việc thắp lên ngọn đèn dầu, dọn cơm cho tôi rồi xỏ áo mưa vào để đi về. Tôi còn nhớ đã căn dặn chị cẩn thận vì trận mưa quá lớn. « Chị chờ một chút xem có tạnh thì hẳn đi có hơn không ? » tôi đề nghị, nhưng chị lắc đầu vì chiều nào cũng sốt ruột muốn về nhanh để lo cho đứa con chưa đầy một tuổi. Chồng chị mất trong một chuyến vượt biển, đứa nhỏ phải gởi nhờ nhà mẹ chị từ sáng sớm.


Tôi mang ngọn đèn dầu lên bàn ngồi ăn cơm. Chưa được mười phút đã nghe tiếng đập cửa, thấy chị Hạnh quay trở về. Chị ướt nhẹp từ đầu đến chân, run cầm cập. Chiếc xe đạp của chị bánh trước niềng gãy cong queo. Nước ngập trong ngõ tối làm chị không thấy đường, đã rơi ngay xuống một miệng cống. Xe thì gãy, người thì rách áo, bị đau buốt hết một bên vai.

Chị đi về phòng phía sau nhà tìm cách thay áo. Nhưng phần vì áo ướt dính chặt vào da thịt, phần vì tay và vai phải bị đau buốt nên loay hoay mãi không cởi nổi chiếc sơ mi. Sau cùng chị đã phải dè dặt lên tiếng : « Cậu Lâm ơi… giúp dùm chị một tay được không ?»

Đọc thêm »

Truyện Sex Thằng Thiên

Một tối chị Mân vừa chợt ngủ thì thấy có người leo lên mình,chị tưởng chồng,nhưng khi của quí hắn đóng sâu vào âm hộ, chị có cảm nghiệm khác,như nó to bự cứng ngắt chứ không mềm như bình thường, dần dần cơn sướng tràn tỏa vì sự lâu bền, đã vậy còn nút lưỡi mê đắm mà lúc làm tình ông Tính không có.Cơn sướng lần thứ hai chợt đến làm chị mở mắt. Trời! trên người chị không phải ông Tính mà là thằng Thiên. Mọi sự đỗ vỡ,nhưng sự đỗ vỡ tốt đẹp.Chị không còn cơ hội nào hơn là lao vào cơn đồng thiếp mê đắm .Chị cũng ôm siết vào thân thể chàng trai tơ đầy sức lực và cũng là tay sãi ngựa có hiệu năng bền bỉ làm chị tê dại trong cơn cực sướng vô tả mà chưa lần nào được hưởng từ khi lấy chồng.


Khi trận chiến kết thúc với những luồng tinh khí bắn mạnh vào trong nóng bỏng,cả hai cứng gồng lên những bắp thịt như tê dại ôm siết rên rĩ.Hai bộ phận sinh dục ngập sâu những nước.Hắn buông chị ra không quên ôm hôn trước khi rời giường.Chị Mân lặng người im lặng trong thỏa mãn rồi ngồi dậy chợt hốt hoãng run sợ khi thấy chồng nằm ngủ ngay dưới chân giường.Chị rốn rén lo lắng bước xuống giường nhẹ đi vào phòng tắm.Cơn mê đắn làm chị tê dại,nhưng cơn sợ hãi cũng làm chị lo âu không kém.Bước lại giường nhìn thấy chồng vẫn còn ngủ ngáy to như sấm.Chị lên giường nằm xuống hơi yên tâm...
Đọc thêm »

Phim Sex Teen Mei Haruka | Phim sex

Truyện Sex Đồng Nghiệp

Tôi là một cô gái dộc thân với lứa tuổi còn xuân và chưa bao giờ tôi được hưởng một chuyện tình nào gọi là sung sướng và hạnh phúc tuyệt vời bởi vì tôi chưa gặp được một chàng trai nào xem ra vừa ý mình.

Không phải vì tôi khó tính hay kén chọn gì nhưng ít ra cũng cần gặp được một chàng thanh niên tương đối phải có một chút quan niệm rộng rãi về tình yêu.

Tình cờ trong một buổi ăn trưa tại sở làm, tôi gặp một người thanh niên có lẽ mới vào làm việc. Long, tương đối lớn hơn tôi nhiều tuổi nhưng xem anh ta rất đẹp trai và có một thân hình lý tưởng. Ngoài ra, qua dáng điệu của Long còn phảng phất một vẻ phong độ và đầy tham vọng. Hai đứa chúng tôi thường xuyên gặp nhau trong giờ ăn trưa trung bình mỗi tuần một lần.


Tôi biết Long cũng nhận ra trong tôi có một những nét rất quyến rũ và một thân hình rất hấp dẫn của một thiếu nữ mơn mởn nhưng chuyện tình cảm giữa hai người lại chẳng đi đến một kết cục nào vì trong tôi vẫn còn một sự e ngại nửa là không biết có nên bày tỏ thái độ cởi mở nào đó để Long có thể tiến đến gần và nửa kia là e thẹn nên cứ thế mà tôi vẫn lửng lơ, truyen co giao thao thập thò không biết bao nhiêu lần. Rồi thời gian cứ tiếp tục trôi đi mà tôi thì cứ luôn nghĩ đến anh ta nhiều hơn và hễ gần đến giờ ăn trưa là tôi cứ nóng lòng muốn gặp được Long.
Đọc thêm »

Truyện Sex Hương Tràm đi thẩm mỹ viện

Hương Tràm đi thẩm mỹ viện


Em đang nằm đợi trong một căn phòng yên tĩnh với ánh sáng mờ mờ của một viện thẩm mỹ. Đây là một chỗ chuyên môn giải phẫu và phục hồi những cơ phận bị khiếm khuyết hay bị tàn tạ thay đổi bởi thời gian. Nhờ đám bạn bè mách nước nên em mới biết được thẩm mỹ viện này mà tìm tới. Bác sĩ là một nhà giải phẫu thẩm mỹ còn trẻ, truyen co giao thao khá đẹp trai và dáng dấp rất đường hoàng chững chạc, tạo được lòng tin tưởng cùng sự an tâm của em ngay lúc tiếp xúc lần đầu.


Em lấy hẹn xong khi nai đến phòng mạch thì được một cô y tá người mình đưa em vào một căn phòng nhỏ nằm sâu phía sau của viện thẩm mỹ. Lát sau, bác sĩ đẩy của bước vào cùng với cô y tá Đó quả là một cách tổ chức khá tươm tất và khéo léo để tạo cho thân chủ những an tâm tuyệt đối khi dện nằm trong căn phòng kín đáo vắng lặng như thế này...

Bác sĩ khẽ liếc nhìn em, ông mỉm cười lịch sự, nụ cười của bác sĩ trông dễ mến kỳ lạ, tự nhiên em có cảm tình ngay, nhất là thoạt nhìn thấy khuôn mặt, dáng dấp thanh nhã của ông trong cái áo trắng tinh rộng thùng thình mà ông đang khoác trên người, càng làm cho em thấy ông bác sĩ rất dễ yêu. Bác sĩ lật lật tờ giấy ban nãy tự tay em đã viết xuống những tiểu mục in sẵn, xong ông để tập hồ sơ mỏng đó xuống nệm, khẽ hất hàm ra dấu bảo cô y tá vén ngược tấm áo choàng rộng em đang mặc trên người ra để lộ nguyên vẹn hình hài của em. Cô y tá phụ trách việc này trong khi bác sĩ thản nhiên đứng đợi.

Em cảm thấy có một cảm giác lâng lâng nhẹ nhàng đang nổi dậy trong người khi bàn tay mềm mại của cô y tá vô tình chạm nhẹ vào da thịt của em. Bàn tay của cô ta ấm áp mềm mại chạm vào ngay cái âm hộ của em, những ngón ta thon nhỏ của cô y tá vuốt ve nhè nhẹ những sợi lông lồn của em càng làm cho em thêm đê mê như người đang đi dần vào cơn mê tình ái chứ không phải là em đang nằm đó để đợi ông bác sĩ xét nghiệm lại tất cả thân thể, bộ phận bị hư khuyết trên người của em để ông ta giải phẫu, nắn nót lấy lại dáng vẻ xinh đẹp cho em như mới ngày nào. Em không ngờ cô y tá lại săn sóc một bệnh nhân như em một cách khác.
Đọc thêm »

Anh vẫn đang chờ đợi em!

Anh vẫn đang chờ đợi em!
Em cứ vùng vẫy trên bầu trời trong xanh kia đi, đến khi nào đôi cánh mỏi thì hãy quay về bên anh.
Khi gõ bàn phím từng dòng tin nhắn với em, anh không nghĩ sẽ có một ngày anh có ý định muốn chinh phục trái tim em. Có lẽ thời gian trò chuyện cùng nhau mang tính thường xuyên đã nảy sinh trong anh ý định đó. Anh yêu em!


Khi yêu em anh chưa một lần tự hỏi vì sao anh yêu em? Phải chăng anh đã quá đắm say không còn tỉnh táo để biết mình đang làm gì? Thời gian của anh đã hoàn toàn dành cho việc nhớ em, em biết không? Em không được đẹp như ai đó nhưng anh đã trao trọn con tim này cho em – người con gái độc đáo, đáng yêu, duyên dáng có đôi chút mặn nồng. Em rất biết cách quan tâm người khác, đặc biệt hơn là chính bản thân anh cũng cảm nhận được điều đó từ phía em dành cho anh.
Quan tâm không đồng nghĩa với việc yêu thương, chính vì sự lầm tưởng của anh nên anh đã quyết định ngỏ lời yêu với em. Em không từ chối một cách tàn nhẫn như trong phim mà anh đã xem, truyen sex nhưng trong từng dòng tin em gửi anh đã thấy rõ là em không nhận lời.
Không vì thế mà anh lạnh nhạt với em hay thay đổi bất cứ điều gì. Anh vẫn quan tâm em hằng ngày, em cũng vẫn tươi cười khi bên anh, còn cầm tay anh, ôm anh khi trên đường nữa chứ (mặc dù là anh bắt em nhưng anh vẫn rất vui). Anh vẫn giữ trong lòng niềm tin rằng một ngày em sẽ thuộc về anh, em sẽ trao trọn con tim cho anh như là anh đã trao cho em vậy.
Đọc thêm »

Giấc mơ có nhau trong đời

Em sẽ mãi ở nơi này cùng với bốn mùa đợi chờ anh trở về với những tin yêu.Người yêu của em ơi! Giờ này ở nơi xa xôi ấy chỉ một mình chắc anh nhớ nhà, nhớ quê hương và hẳn cũng nhớ em nhiều lắm phải không anh? Khi những đợt mưa rét cuối cùng của mùa đông còn sót lại tràn về khiến lòng em lạnh buốt, tái tê, co giao thao em lại càng thêm thương anh biết mấy.

Nơi xa đó anh có được bình an vui vẻ? Nơi xứ người quanh năm lạnh buốt anh có chịu đựng nổi gian nan? Sẽ chẳng thể có em ở bên xua giùm anh giá lạnh và những nỗi cô đơn. Sẽ không có em an ủi vỗ về những khi anh mệt mỏi sau những công việc bộn bề, bởi chúng mình cách nhau nửa vòng trái đất. Biết làm sao khi những điều này em chỉ dành được cho anh qua những dòng email ngắn ngủi. Em bất chợt thấy nhói lòng thương nhớ anh hơn.
Đọc thêm »

Tiếng yêu đánh mất

Cuộc đời em đã mất tất cả vì anh nhưng có sao đâu, em vẫn tự tin và bước tiếp.
Anh! Lại một ngày nữa sắp trôi qua, một con cú đêm như em thì ngày nào cũng vậy… thức khi người ta vùi mình vào chăn ấm…mắt thâm quầng mà chẳng hiểu vì sao…em tự tàn phá nhan sắc cho tiếng yêu đã đánh mất.


Anh! Một tiếng gọi ngọt ngào mà sao sâu lắng từ tâm hồn cô gái tuổi mới lớn vụng dại và chưa hiểu lẽ đời. Tiếng gọi ẩn chứa một niềm tin, co giao thao một tia hi vọng về một hạnh phúc gần kề…nhưng…bỗng một ngày tiếng gọi trở nên xa xăm và vụt tắt trong sự thất vọng tột cùng…
Nhớ… Một ngày cuối thu lá vàng bay xao xác trong sân một ngôi trường ngoại ngữ hàng đầu tại đất nước mang dáng cong cong hình chữ S. Anh xuất hiện với những gì giản dị nhất của một chàng trai Hà thành mà em biết. Anh – một thư sinh chính hiệu và mang chất nông dân mà theo ngôn ngữ em vẫn nhận xét khi nói với bạn bè và gia đình. Anh một con người khá tâm lý và tốt bụng. Hiểu suy nghĩ của người khác và biết thông cảm với nỗi đau mà người khác đang mang. Một người giàu lòng nhân ái khi gặp những người có hoạn nạn và khó khăn hơn mình. Vẫn còn đó những hình ảnh và dáng dấp anh khi rút ra trong ví những đồng tiền lẻ để giúp họ….
Đọc thêm »

Em chưa từng yêu anh

Có trăm nghìn cách để yêu, vậy mà tại sao lại chọn lừa dối để làm tổn thương anh?
Có rất nhiều người lấy tình yêu ra làm cái cớ mỗi khi lừa dối nhau, và rồi cũng có rất nhiều người vì tin vào lý do đó để tha thứ cho sự giả dối, để vui lòng chấp nhận hoặc cố thuyết phục bản thân phải chấp nhận, truyen sex với một hy vọng duy nhất, rằng đối phương thật sự yêu mình.
Thế nhưng nào đâu phải như vậy? Đã yêu nhau, làm sao có thể dối gạt nhau?


 

Bởi vì mọi sự lừa dối đều giống như là phản bội, vừa phản bội lòng tin của đối phương, vừa làm tổn thương sâu sắc đến người ấy. Sao có thể gọi là yêu, khi khiến người mình yêu chìm trong đau khổ của cảm giác bị lừa gạt, để rồi vô trách nhiệm nói rằng, vì yêu nên mới lừa dối?
Vậy thì rốt cuộc chuyện tình cảm của mình là gì? Là yêu thương, hay chỉ là dối gạt nhau hả em?
Em à, anh luôn muốn tin tưởng em. Vì cho rằng khi đã quyết định yêu nhau, cần phải dành cho nhau niềm tin như là một lời hứa hẹn, như là một sự trân trọng đối phương. Ấy vậy mà tại sao hết lần này đến lần khác em lại lừa dối anh như vậy? Cũng vì yêu anh sao?
Một, hai lần thì có thể tin, nhưng quá nhiều lần thì làm sao có thể hả em?
Đừng biện bạch bằng lý do lạ kỳ như thế. Có trăm nghìn cách để yêu, vậy mà tại sao lại chọn lừa dối để làm tổn thương anh?
Đọc thêm »

Đừng quay đầu lại em nhé

Rồi anh cũng biết sẽ có ngày này, anh sẽ im lặng nhìn em dần xa anh như cuộc tình mình vậy.
Hãy cứ tiếp tục đi trên con đường ấy em nhé! Đó là điều mà anh muốn nói với em lúc này, và đó cũng là tất cả những gì mà anh có thể nói được với em. Với anh lúc này tất cả chỉ còn lại sự im lặng luôn bên anh, và anh cũng đang dần chấp nhận tất cả mọi thứ ra đi trong im lặng, kể cả em…
Chính vì vậy em đừng quay đầu lại, đừng để sự im lặng kia theo gót mình, vì chỉ một người chờ đợi trong im lặng là đủ rồi, có phải không em.


Đi về phía ấy, nơi mà em đi về, sẽ là nơi bắt đầu mới của em, nơi mà em cần tìm bấy lâu nay, truyen sex cũng là nơi mà em thuộc về đấy. Còn phía sau lưng em, tất cả những sự hỗn độn mà cả hai người đã từng nếm trải, sẽ chỉ là quá khứ và kỉ niệm thôi. Vì vậy đừng luyến tiếc làm chi em nhé, mà hãy nhìn và đi về phía trước…
Phía trước con đường kia, vào một ngày nắng đẹp, em cất bước nhẹ ra đi trong một sự im lặng mà vô tình hay hữu ý chúng ta tạo ra, và để rồi cả hai không còn gì cho nhau nữa ngoài sự im lặng đáng sợ kia. Rồi anh cũng biết sẽ có ngày này, anh sẽ im lặng nhìn em dần xa anh như cuộc tình mình vậy. Em cứ đi đi em nhé…
Đọc thêm »